"Linh Cô Dược Quân, luận bàn Y Đạo, phải do ngươi đến sắp xếp đệ tử ra sân." "Không thành vấn đề." "Tử Tễ Đan Đế, phương diện Đan Đạo ngươi đến sắp xếp đi." "Ừ." "Lông Trắng huynh, một đạo thần binh ngươi tới làm chủ." "Ta gần đây thu một tên đệ tử, rất có thiên phú, cứ để hắn lên trận là được." Lúc Trung Ương Long Đình bên này điều binh khiển tướng, đã thu hút toàn bộ sự chú ý của các lộ thiên kiêu ở đây.
Còn về phía Già Lam Thần tộc, bọn hắn cũng không thèm để ý.
"Linh Cô Dược Quân không biết sẽ phái vị đệ tử nào ra mặt luận bàn, nghe nói hắn chỉ có bốn vị đệ tử chân truyền, có lẽ bốn vị kia đều đã tấn thăng Đại Thánh rồi? Đám đồ tôn bên dưới cũng không ít người tấn thăng Thánh giả, Chuẩn Thánh...
Khó tìm thật." "Linh Cô Dược Quân là người đứng đầu bảng Y Đạo, môn hạ tự nhiên không thiếu Chuẩn Thánh, điểm này không cần chúng ta lo lắng, lát nữa sẽ biết ngay." "Tiết Cổ, ngươi tới vừa đúng lúc, lại đây." Ánh mắt Kiếm Thần Ẩn Hoàng rơi lên người Tiết Cổ, thản nhiên nói.
"Chư vị, ta đi một lát rồi về." Tiết Cổ cười khổ một tiếng với đám người Hạc Bạch Nhan, sau đó phá không bay lên đài cao.
Thái Cổ Ẩn Môn bên này cử ra một người phụ trách so đấu về mặt tu vi Võ Đạo, điều này rất bình thường, mọi người cũng không ngạc nhiên.
Thế nhưng vì Tống Hằng trước đó dùng danh xưng ‘Sầu Não Mùa Đông’ này, ban bố không ít thư mời trong Chân Long Thần cảnh, nên mọi người đối với Tiết Cổ có lời khen chê không thống nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play