Trữ Tu bực bội nói: “Các người làm gì vậy, muốn đút thì đút đi, không thấy cô ấy khát lắm rồi sao.”
Phó Tuyết Dạ nhíu mày, vẻ mặt cuối cùng cũng dịu lại một chút: “Mau uống nước đi.”
Ngu Thư gật đầu, không cần cô phải tự mình đưa tới, Phó Tuyết Dạ đã đưa bình nước đến tận miệng cô, từ từ nâng lên.
Cô uống một ngụm lớn, cho đến khi vị mặn trong miệng tan đi, cả người cuối cùng cũng thoải mái hơn nhiều.
“Đỡ hơn chưa?” Phó Tuyết Dạ hỏi.
Ngu Thư: “Ừm, đỡ hơn nhiều rồi.”
Bạc Viễn Sơn nhỏ giọng nói: “Anh đỡ em dậy, chân em bây giờ đi được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT