Bên kia.

Tạ Kỳ hoàn toàn không biết một loạt sự tình sắp xảy ra ở Phong Thành xa xôi vì cậu.

Toàn bộ sự chú ý của Tạ Kỳ đều bị con Quỷ Ngư giữa sông thu hút. Sợi Ngư Tuyến do quỷ lực của Tạ Kỳ hóa thành vốn đã có sức hấp dẫn nhất định đối với quỷ dị, những con Quỷ Ngư không mấy thông minh đều sẽ kéo đến. Chẳng mấy chốc, mồi câu trong giỏ cá của Tạ Kỳ đã gần hết.

Sau khi dùng hết miếng mồi cuối cùng, Tạ Kỳ liền thu lại sợi Ngư Tuyến được hóa thành từ quỷ lực.

Tạ Kỳ liếc nhìn giỏ cá, những con cá lưng xám tro nhỏ bé đang quẫy loạn xạ, sương mù đen kịt bao trùm toàn bộ giỏ cá, thoáng nhìn rất dọa người, nhưng Tạ Kỳ cũng không cảm nhận được bao nhiêu quỷ lực có thể sử dụng.

“...Chậc.” Tạ Kỳ chán ghét phát ra âm thanh, con cá lớn mà cậu muốn vẫn quá thông minh.

Cũng không biết có phải là do lúc vừa đến gần sông, ánh mắt đầu tiên của cậu đã nhìn về phía nó hay không, loại quỷ vật có quỷ lực dày đặc này quá nhạy cảm với ánh mắt.

Tạ Kỳ thất vọng liếc nhìn mặt sông tĩnh lặng, không một chút động tĩnh, cậu liền biết con cá đó hôm nay sẽ không ra nữa.

Nhưng bảo Tạ Kỳ từ bỏ bây giờ, cậu lại không cam lòng.

Cơn ác mộng hôm qua đã cho Tạ Kỳ biết rất nhiều điều về thiên phú của mình, cậu cũng chắc chắn rằng những gì trong mơ của mình là đúng, cậu sẽ không lừa dối chính mình.

“.......” Tạ Kỳ âm thầm thở dài trong lòng.

Con Quỷ Ngư có liên quan đến quỷ lực và nguyền rủa này chính là con cá mà cậu vừa nhìn đã trúng, không biết lai lịch ra sao hay là trời sinh đã mang theo hơi thở nguyền rủa này.

Tạ Kỳ tính toán một chút liền biết nó rất hợp với thiên phú của mình.

Thôi vậy, lần sau lại đến xem sao. Tạ Kỳ vốn dĩ đã dự tính sẽ không thành công ngay trong một lần, đến nhiều lần là được.

Con Quỷ Ngư này một hai lần có thể chịu được sự cám dỗ của quỷ lực, nhưng nếu đến nhiều lần thì sao?

Tạ Kỳ liếc nhìn mặt sông tĩnh lặng, xoay người rời đi.

Sau khi Tạ Kỳ về nhà, Tạ Lâm trong phủ và người anh họ Tạ Hâm chỉ liếc nhìn Tạ Kỳ xách chiếc giỏ cá rỗng trở về với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, một bộ dạng như đã đoán trước được.

Tạ Lâm thu hồi ánh mắt, ông cũng không nói gì Tạ Kỳ, chỉ bình tĩnh nói: “Dùng bữa đi.”

Lão bộc bên ngoài đi vào bếp thông báo cho bà đầu bếp Vương chuẩn bị bữa trưa tiếp theo.

Tạ Kỳ tự nhiên cũng không định nói gì, cậu cũng chưa bắt được gì, có gì hay mà nói.

Mấy ngày tiếp theo, người trong phủ họ Tạ phát hiện tiểu thiếu gia nhà mình hoàn toàn mê mẩn việc câu cá, mỗi ngày trời chưa sáng đã ra bờ sông phía tây thôn câu cá, thế mà lần nào trở về trong giỏ cá cũng chẳng có thu hoạch gì.

Thỉnh thoảng cũng có thu hoạch, nhưng chỉ là những con cá nhỏ chưa bằng lòng bàn tay trẻ con.

Mấy lão nhân đều thầm nghĩ trong lòng, tiểu thiếu gia nhà ta thật đúng là lắm tai nạn, khó khăn lắm mới tỉnh lại, lại mê mẩn câu cá, mấu chốt là còn chẳng câu được con cá nào. Bọn họ sau này có nên tìm cơ hội nhét ít cá vào giỏ của tiểu thiếu gia không.

Tạ Kỳ hoàn toàn không biết mình trong lòng đám người hầu nhà họ Tạ đã hoàn toàn trở thành một lão câu móm. Mỗi lần trở về, cậu đều thả hết cá câu được trở lại sông.

Hôm nay, Tạ Kỳ lại sớm đến con sông quen thuộc.

Vẫn còn ở đó! Tạ Kỳ nheo mắt nhìn về phía giữa sông, không thấy bóng dáng con Quỷ Ngư, nhưng khi cậu nhắm mắt lại thì cảm nhận được hơi thở quen thuộc của Quỷ Ngư lại tràn ra, chỉ là nó đang trốn ở một nơi sâu hơn.

Một lát sau, Tạ Kỳ hài lòng mở mắt.

Sợi Ngư Tuyến được ném vào giữa sông, sợi Ngư Tuyến làm bằng quỷ lực vừa chạm nước liền lặng lẽ hòa vào giữa dòng sông.

Lần này Tạ Kỳ vận dụng quỷ lực nhiều hơn hẳn, cậu đã phát hiện ra một điều từ trước, sợi Ngư Tuyến làm bằng quỷ lực của cậu sau khi vào nước sông, quỷ lực phát ra có thể sẽ bị nước sông hấp thụ, khiến sức hấp dẫn đối với Quỷ Ngư giảm xuống.

Tạ Kỳ nghi ngờ có lẽ vì vậy mà con Quỷ Ngư nguyền rủa kia mới có thể thản nhiên phớt lờ sợi Ngư Tuyến của cậu.

Mấy ngày nay mỗi lần trở về Tạ Kỳ đều nỗ lực tu hành, tu hành cũng không phải công pháp cao siêu gì, chỉ là phương pháp thổ nạp đơn giản nhất trong thôn. Các công pháp cao siêu hơn đa số đều bị tông môn hoặc thế gia nắm giữ. Theo lời cậu Tạ Lâm, phải chờ xem có cơ hội nhận được Đồng Khí Liên Chi Pháp từ chủ chi nhà họ Tạ hay không. Dựa vào thiên phú của Tạ Kỳ, những pháp môn Thiên Thu mạnh mẽ và cao siêu hơn chưa chắc đã không thể thử một lần.

Sợi Ngư Tuyến chìm xuống đáy sông, từ từ uốn lượn về phía trước.

Quỷ lực đặc trưng của Tạ Kỳ tràn ngập trong nước sông.

Một số con Quỷ Ngư yếu ớt ngửi thấy luồng quỷ lực này như gặp phải thiên địch, vội vàng bỏ chạy, bóng dáng biến mất giữa bùn đất dưới sông. Những con mạnh hơn một chút thì lại có chút do dự, những con cá hình thù kỳ quái này dường như rất thèm thuồng hương vị của sợi Ngư Tuyến, nhưng lại như đang sợ hãi điều gì đó, nên mới do dự.

Những con Quỷ Ngư mạnh hơn thì hoàn toàn không có ý sợ hãi, tất cả đều rục rịch, chỉ là đang cảnh giác đồng loại xung quanh.

Tạ Kỳ ở trên bờ lặng lẽ chờ đợi Quỷ Ngư cắn câu.

Cậu biết, những con Quỷ Ngư đang rục rịch này chưa chắc đã thành công, con Quỷ Ngư mà cậu nhắm đến mới là con Quỷ Ngư mạnh nhất trong đoạn sông này.

Con Quỷ Ngư đó tuyệt đối sẽ không nhịn được.

Sợi Ngư Tuyến lẳng lặng trôi trong nước sông, cuối cùng có một con cá không nhịn được tiến lên, miệng cá khẽ động, một đoạn Ngư Tuyến liền biến mất một chút, sợi Ngư Tuyến lẳng lặng đứng yên tại chỗ.

Những con cá còn lại cuối cùng không nhịn được, vây quanh lại, sợi Ngư Tuyến bị tranh giành trôi nổi khắp nơi trong nước sông.

Trên bờ, Tạ Kỳ vẫn không có động tĩnh, con mồi cậu muốn vẫn chưa xuất hiện.

Lại không biết đã qua bao lâu, mặt trời trên trời đã lặn hẳn, dương khí biến mất, âm khí tăng lên, bóng cây phủ trên mặt đất, bóng đen kịt như có thứ gì đó ẩn giấu bên trong. Trong lớp bùn cát sâu dưới sông có một bóng đen khẽ động, sống lưng màu xám đen trong lớp bùn cát bơi về phía sợi Ngư Tuyến.

Sợi Ngư Tuyến trong nước từ từ ngắn lại, mắt thấy đã sắp đến giai đoạn cuối cùng, khoảng cách đến mặt sông chỉ còn lại một chút cuối cùng.

Hơi thở quỷ lực giữa dòng sông càng thêm quyến rũ.

Con Quỷ Ngư khổng lồ bên dưới có chút do dự, nhưng hơi thở này thực sự quá thơm, chỉ ngửi thôi cũng đã thúc đẩy huyết mạch của nó không ít, nếu ăn luôn thì sao?

Không trách đám đồng loại tranh giành.

Cuối cùng, khi sợi Ngư Tuyến sắp chạm đến mặt nước, con Quỷ Ngư khổng lồ bên dưới rốt cuộc không chịu nổi sự cám dỗ, một cú lao lên khỏi mặt nước, mở ra cái miệng đầy răng nanh, ý đồ một ngụm cắn đứt sợi Ngư Tuyến rồi bỏ chạy.

“Chính là lúc này!” Tạ Kỳ mắt sáng lên. Cậu đột nhiên giật mạnh cần câu, sợi Ngư Tuyến trong nước sông lập tức kéo dài ra như một vật sống, quấn chặt lấy con Quỷ Ngư. Sợi Ngư Tuyến siết chặt, những vết máu li ti hiện lên trên da cá, từng giọt máu quỷ màu đen phiêu tán trong nước sông.

Cuộc chiến ở đây nhanh chóng đánh thức một vòng Quỷ Ngư xung quanh đang bị hơi thở quỷ lực mê hoặc. Chúng quẫy đuôi một cái, nhanh chóng biến mất. Khắp dòng sông chỉ còn lại con cá lớn bị sợi Ngư Tuyến trói chặt.

Con cá lớn trong sợi Ngư Tuyến dường như biết được vận mệnh tiếp theo của mình, vì vậy nó giãy giụa vô cùng dữ dội.

May mà Tạ Kỳ trời sinh sức lực hơn hẳn những đứa trẻ bình thường, cộng thêm sau khi thức tỉnh thiên phú, các phương diện cơ thể đều được tăng cường, lúc này mới miễn cưỡng giằng co được với con Quỷ Ngư trong sông.

Dù vậy, Tạ Kỳ cũng có rất nhiều lần suýt bị nó thoát ra, tất cả đều dựa vào việc Tạ Kỳ cắn chặt răng không chịu từ bỏ. Một khi buông tay, cậu sẽ vĩnh viễn không thể bắt được con Quỷ Ngư xảo quyệt này.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Cuộc chiến trong nước sông lúc này mới từ từ dừng lại. Sợi Ngư Tuyến không ngừng hấp thụ quỷ lực của Quỷ Ngư, từ từ nhiễm hơi thở nguyền rủa, đồng thời còn gieo nguyền rủa lên người Quỷ Ngư.

Sợi Ngư Tuyến ngày càng mạnh, Quỷ Ngư ngày càng yếu. Bên này giảm bên kia tăng, thể lực của Quỷ Ngư tự nhiên bị tiêu hao không ít.

“Bụp” một tiếng.

Con Quỷ Ngư toàn thân bị trói chặt bởi sợi Ngư Tuyến bay lên khỏi mặt nước. Tạ Kỳ vội vàng bắt lấy, thuận thế đè con Quỷ Ngư xuống đất hung hăng áp chế. Một lúc sau, con Quỷ Ngư không còn động đậy.

“Cuối cùng cũng bắt được.” Tạ Kỳ buông tay, con Quỷ Ngư rơi vào giữa giỏ cá.

Tạ Kỳ xách giỏ cá chuẩn bị về nhà họ Tạ. Cậu và con Quỷ Ngư này đã vật lộn quá lâu, cả người đầy bùn đất và nước bùn nhỏ giọt xuống.

Mặt trời vốn còn treo trên bầu trời, bây giờ đã lặn hẳn, trời đã tối dần. Cũng may trời tối, trong thôn không có bao nhiêu người thấy bộ dạng của Tạ Kỳ lúc này.

Trở lại phủ họ Tạ.

Tạ Kỳ vừa bước vào cửa phủ, liền đụng phải Tạ Hâm đang chuẩn bị ra ngoài. Vẻ mặt thanh niên cao lớn không biểu cảm, nhưng không khí quanh thân lại có một tia sốt ruột, khí thế đằng đằng. Mãi cho đến khi ánh mắt thấy Tạ Kỳ từ bên ngoài đi vào, cả người mới dịu xuống.

Vẻ mặt Tạ Hâm hơi dịu lại: “Cuối cùng cũng về rồi.”

“Hôm nay sao lại câu lâu như vậy, anh vừa mới chuẩn bị ra ngoài tìm em đấy.” Tạ Hâm vừa về không thấy em trai mình, hỏi mấy vòng người trong thôn đều nói không thấy Tạ Kỳ, Tạ Hâm liền sốt ruột. Kỳ ca nhi từ khi tỉnh lại đã rất có chủ kiến, tuyệt đối sẽ không làm người lớn lo lắng.

Muộn như vậy mà chưa về, Tạ Hâm cho rằng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vội vàng chuẩn bị ra ngoài cứu người.

Buổi tối thực lực của quỷ dị còn sẽ mạnh lên, lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì, Tạ Hâm nghĩ đến đây hơi thở liền trở nên lạnh lẽo hơn.

“Câu được cá.” Tạ Kỳ dừng một chút, mở miệng nói.

Lúc Tạ Kỳ đáp lời có chút cứng ngắc, dường như không quen với việc đối thoại quá tình cảm với người khác, sự không quen này rất nhanh lại bị cậu thu liễm lại.

Tạ Hâm phảng phất như không thấy, giọng điệu nói chuyện vẫn như thường.

Ánh mắt Tạ Hâm dừng lại ở giỏ cá trong tay Tạ Kỳ, liếc mắt một cái liền thấy con Quỷ Ngư giữa giỏ, quỷ khí phát ra từ trên người con Quỷ Ngư càng khiến hắn liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của nó.

“Ồ? Kỳ ca nhi, em thật sự câu được con vua cá ở giữa sông phía tây thôn ra rồi à?” Tạ Hâm ngạc nhiên nói. Con vua cá ở bờ sông tây rất nổi tiếng ở thôn Tiểu Mộ, dù sao cũng được coi là một quỷ vật hiếm có, không chỉ hình thể lớn, mà quỷ lực còn mạnh.

Trong thôn sớm đã có người rục rịch với con cá này, dù sao loại Quỷ Ngư được nuôi dưỡng từ sông này cho dù không thể ăn cũng có thể làm tài nguyên tu luyện.

Còn về tại sao con Quỷ Ngư này vẫn luôn không ai bắt được.

Thực lực mạnh chứ sao, thực lực cấp Bạch Du sắp tiếp cận cấp Hoàng Lệ. Trong thôn cũng không có mấy người có thể đánh thắng được nó, càng đừng nói con cá này lại không lên bờ mà còn đủ xảo quyệt. Trên bờ người đông một chút là nó liền trốn vào trong bùn cát, biến mất không tung tích.

Cấp bậc của quỷ vật, quỷ dị và tu sĩ gần như không có sự khác biệt, từ thấp đến cao đều là cấp Bạch Du, cấp Hoàng Lệ, cấp Thanh U, cấp Huyết Oán, thậm chí cấp cao nhất là cấp Hắc Quỷ. Chỉ là cách gọi cấp Hắc Quỷ của mỗi chủng tộc không giống nhau, cấp Hắc Quỷ của quỷ vật và quỷ dị được gọi là Quỷ Tổ, đúng như tên gọi, sự tồn tại của chúng tự nó đã có thể sinh ra vô số chủng tộc.

Các tu sĩ thì lại được gọi là Chân Tiên, cũng có người gọi họ là Chân Tiên lão tổ. Có thể nói trên mảnh đại lục này có biết bao nhiêu chủng tộc, mỗi một vị Chân Tiên đều là chỗ dựa sinh tồn cho chủng tộc mà họ sinh ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play