“Hửm? Chuyện gì vậy?” Tạ Lâm ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài xe ngựa. Lúc này bên ngoài xe ngựa đang có một người hầu chờ ở một bên, mày rũ mắt cụp, vẻ mặt vô cùng cung kính.
“Lâm đại nhân, sắp đến Phong Thành rồi.” Người hầu đó cung cung kính kính trả lời.
Tạ Lâm nhướng mày, mở miệng nói: “Ta biết rồi, trở về giúp ta cảm ơn tam công tử.” Có thể để người hầu của chủ chi nhà họ Tạ riêng đến đây thông báo, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là Tạ tam công tử Tạ Dung Huyền.
Còn về ý tứ của người hầu đến đây, chắc là đơn thuần biểu đạt thành ý thôi, Tạ Lâm thầm nghĩ trong lòng.
Người hầu đi rồi, trong xe ngựa liền một mảnh yên tĩnh. Tạ Lâm quay đầu lại nhìn về phía hai anh em Tạ Kỳ và Tạ Hâm đang dùng mắt nhìn người hầu sau lưng. Mấy ngày nay hai người đều không đi ra ngoài, Tạ Lâm đang ép hai anh em này rèn luyện lại tính tình, ít nhất không cần lần sau ở trước mặt người ngoài mà nói thẳng ra như vậy.
Hâm ca nhi thì thôi, ông làm cha cũng đã quen rồi. Kỳ ca nhi rõ ràng biết ông nghe thấy, còn chủ động theo anh trai nó nói chuyện.
Anh trai là do ông chiều thành ra như vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play