“Cậu?” Tạ Kỳ thấy bóng người đi lên, lẩm bẩm nói ra thân phận người tới.
Tạ Lâm nhìn cục than đen trong xe ngựa, suýt nữa ảo giác thành Kỳ ca nhi ngày xưa chưa hoàn toàn tỉnh táo lại. Chờ nghe thấy Kỳ ca nhi gọi cậu, lúc này mới như ở trong mộng mới tỉnh, tâm một lần nữa rơi xuống đất.
“Nói xem nào? Gặp phải chuyện gì, anh con là chỗ dựa vững chắc.” Tạ Lâm lên xe ngựa, cúi đầu nói với đứa trẻ tóc đen trong bóng tối.
Tạ Kỳ liền đem nỗi phiền muộn của mình nói ra, nhấn mạnh việc trong trận pháp chỉ cần quỷ lực của cậu giảm xuống đến một phạm vi nhất định, hành động của đám người giấy liền sẽ trở nên chậm chạp, đồng thời lời nguyền trong trận pháp cũng sẽ chỉ công kích người có quỷ lực.
“Con cho rằng có thể dùng quỷ lực của mình để khống chế, nhưng sau đó phát hiện căn bản không có cách nào làm được.” Tạ Kỳ vô cùng uể oải, cậu đã thử rất nhiều lần, không ngoại lệ đều là thất bại.
Tạ Lâm nghe xong, cũng gần như đã hiểu ý của cháu ngoại muốn biểu đạt.
Tạ Lâm trầm tư một lát, mở miệng nói: “Nói đơn giản, con muốn mở rộng phạm vi công kích của lời nguyền, như vậy nó mới có thể hoàn toàn thỏa mãn yêu cầu của con. Con còn muốn cho lời nguyền này của nó càng thêm khó đối phó, vậy con có suy xét qua việc dùng máu làm môi giới của lời nguyền không?” Tạ Lâm suy tư một lát sau, nói ra ý nghĩ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play