Chuyển ngữ bởi Bạch Liên Hoa.
Chuyến bay cuối cùng cũng hạ cánh tại thủ đô nước M. Lâm Thanh Yến đã mơ màng trên máy bay suốt mười mấy tiếng đồng hồ. Cậu rất mệt, nhưng hễ nhắm mắt lại, trong đầu lại hiện lên vô số những lời chửi rủa và những hình ảnh đáng sợ.
Chứng mất ngủ của cậu ngày một nghiêm trọng. Suốt một tháng qua, không có đêm nào cậu được ngủ ngon giấc. Cậu phải dựa vào thuốc mới có thể tạm thời chìm vào giấc ngủ, nhưng ngay cả khi đã ngủ, cơn ác mộng cứ lặp đi lặp lại, vĩnh viễn không có lối thoát.
Thời tiết ở nước M trong lành, sáng sủa.
Người qua đường xung quanh đều là người da trắng tóc vàng mắt xanh. Lâm Thanh Yến khẽ thở phào nhẹ nhõm, tháo chiếc khẩu trang và mũ lưỡi trai đã đội suốt chặng đường dài. Gương mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo và thanh tú lộ ra trong không khí. Mái tóc đen mềm mại có chút rối khẽ rủ xuống trán, đôi môi mỏng xinh đẹp nhưng nhợt nhạt không chút huyết sắc khẽ mím lại, chiếc cằm thon gầy hơi bạnh ra.
Dù vẻ mặt chàng trai trông mệt mỏi, nhưng điều đó không hề làm giảm đi sức hút của cậu.
Ngược lại, nó còn tăng thêm một cảm giác mong manh, yếu đuối, khiến người ta bất giác dâng lên ý muốn chở che.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play