Đêm trước khi Lục Thâm về nước, Lục Kình Trụ ngồi ở phòng khách rầu rĩ, Lương Thục Hoa an ủi: “Ông cũng đừng nóng vội, chỉ là một vài lời đồn nhảm, còn chưa chắc là thật.”
Lục Kình Trụ ủ rũ nói: “Trước kia cũng đâu phải chưa từng đồn, nhưng ông xem có lần nào đồn có đầu có đuôi như lần này không. Tôi đã hỏi lão Trương, trước đây Lâm Phạn ở thành phố A quả thật ở nhà Lục Thâm, Lục Thâm còn dặn hắn ta thời gian đó chỉ phụ trách đưa đón Lâm Phạn. Nếu không phải có quan hệ như vậy, một người rạch ròi như thằng bé sẽ mang người về nhà sao?”
Lương Thục Hoa cũng nhíu mày, từ những hành vi trước mắt mà xem, Lục Thâm quả thật đối với Lâm Phạn không giống bình thường. Chỉ là không chắc chắn sự khác thường này có liên quan đến phương diện kia hay không.
Lục Kình Trụ thở dài một hơi: “Tôi đã gặp đứa bé đó.”
Lương Thục Hoa nhìn hắn, hỏi: “Thế nào?”
Lục Kình Trụ: “Ngoại hình quả thật rất đẹp, tôi chưa từng gặp được vài cậu bé đẹp như vậy. Hơn nữa vừa nhìn đôi mắt đó liền biết cậu ta khác với cha và đứa em trai kia, tâm tư trông rất đơn thuần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play