Ngoài cảm giác ngứa, còn có một loại cảm giác khó tả, giống như có một dòng điện nhỏ chạy qua từng tấc da thịt. Lâm Phạn không dám cử động.
“Đói không?” Lúc này Lục Thâm hỏi.
Lâm Phạn vẫn còn chìm đắm trong thế giới riêng, nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen láy của Lục Thâm, theo bản năng gật đầu: “Có chút.”
Lục Thâm khẽ cười một cái, buông tay cậu ra, nói: “Đi ăn cơm thôi.”
Lục Thâm tắt đèn và máy tính. Lâm Phạn liền đi ra ngoài chờ anh. Ánh đèn hành lang mờ ảo, lại làm cho cảm xúc của cậu được bộc lộ một cách táo bạo.
Bàn tay bị Lục Thâm nắm lúc nãy vẫn còn ấm, những ngón tay như kết nối với trái tim, sưởi ấm cả trái tim cậu. Mặc dù trong đêm thu se lạnh như vậy, cậu vẫn cảm thấy ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play