Lâm Quyển Sơn đứng chôn chân rất lâu không bước nổi, ánh mắt mang theo vẻ hoang mang, nhìn hai cô gái có cấp độ cũng không cao, hỏi: “Các cô… không sợ sao?”
“Làm gì có chuyện không sợ? Nhưng dù sợ cũng phải tiến lên thôi.” Uyển Thanh dịu dàng nhìn về phía Lâm Quyển Sơn, ánh mắt ôn hòa: “Dù hình thức phó bản có thay đổi thế nào đi nữa, cốt lõi vẫn là mạnh sống yếu chết. Cho dù không đánh lại quái, bị đánh cũng có thể tăng điểm phòng thủ, khám phá phó bản cũng được điểm tinh thần. Chỉ có đứng im không tiến mới là con đường chắc chắn dẫn đến bị loại.”
“Với lại chẳng phải cậu đã bói quẻ xong mới chọn vào phó bản này à?” Lê Lễ nhìn người còn đang chần chừ, nghĩ tới kỹ năng của cậu ta chẳng khá hơn mấy so với trị liệu sư, bỗng dưng nổi lòng tốt, nói một câu khích lệ hiếm hoi: “Lúc trước cậu không cho người khác chen hàng, trông cũng gan dạ lắm mà?”
Lâm Quyển Sơn sắp khóc đến nơi, cậu ta thở hắt ra một hơi nặng nề, như thể đã hạ quyết tâm, vừa bước vào trong vừa gào lên như sụp đổ: “Nhưng đâu có giống nhau! Trong căn cứ người chơi thì đâu có chết được!”
Khi cậu ta đã vào trong, Trình Ý buông tay khỏi nút giữ cửa, thang máy lập tức tăng tốc, mang theo cảm giác mất trọng nhẹ.
“Còn một chuyện nữa.” Giữa lúc im lặng, Lâm Quyển Sơn đột nhiên nói: “Thật ra… quẻ của tôi là quẻ hung.”
Hung? Hung kiểu gì? Là phó bản này hung hay lên lầu hai thì hung?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT