Ôn thái sư nhân cơ hội tiến thêm một bước: "Nay Giang Nam lũ lụt, dân chúng ly tán khổ sở. Tần thị lại mượn thời cơ, tạo ra ảo ảnh thịnh thế mê hoặc lòng người. Đủ thấy tâm cơ sâu không lường được, thực sự độc ác. Hoàng thượng, ngài tuyệt đối không thể xem thường lòng dân!"
Tiêu Trạch bị làm phiền đến đau cả đầu. Những lời bọn họ nói, hắn đều hiểu, nhưng thật sự có cách nào ngăn cản được lời đồn không?
Bịt miệng dân còn nguy hiểm hơn đắp đập ngăn lũ, đè nén quá mức, ngược lại dễ khiến lòng dân phản nghịch. Nhưng nếu mặc kệ cho họ tin theo lời Tần Kiểu, e rằng quyền lực hoàng tộc sẽ bị lung lay.
Sau một hồi trầm ngâm, Tiêu Trạch mới lạnh giọng nói: "Trẫm sẽ phái người tuần tra quanh Tĩnh Tâm Hồ. Tất cả các thuyền hoa, nhà cửa quanh hồ đều không được mở cửa sổ hay cửa chính hướng ra hồ. Du khách không được tụ tập vây xem. Những ảo ảnh kia đều là do phế hậu Tần thị dùng si tâm vọng tưởng mà tạo thành, không đáng tin. Nếu có ai dám tin thật, phạt hai mươi trượng!"
"Hoàng thượng anh minh!"
Chỉ dụ vừa ban ra, dân chúng trong thành đều cảm thấy bất an, không ai còn dám tùy tiện đi dạo quanh Tĩnh Tâm Hồ nữa.
Từ một nơi náo nhiệt, Tĩnh Tâm Hồ dần trở nên lạnh lẽo, tiêu điều. Ai nấy đều e sợ bị trượng trách, chẳng ai dám vì tò mò mà liều mình xem náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT