Đến khi trời đã khuya, Ôn quý phi từ từ tỉnh lại. Vừa mở mắt đã thấy Hoàng thượng ở bên giường, nước mắt liền rơi xuống: "Hoàng thượng? Thần thiếp... đang nằm mơ sao?"
"Không phải mơ. Nàng mới tỉnh, nghỉ ngơi cho tốt." Tiêu Trạch ôn nhu nói.
"Thiếp... thiếp mơ thấy Tần tỷ tỷ. Nàng trách thiếp cướp người, thiếp sợ lắm..." Ôn quý phi run rẩy, đôi mắt đẫm lệ, trông thật yếu đuối, khiến người nhìn không khỏi thương xót.
Tiêu Trạch ôm lấy nàng ta, khẽ nói: "Đừng sợ, trẫm ở đây. Nàng ấy sẽ không thể làm hại đến nàng đâu."
"Hoàng thượng, có phải người cũng bị nàng ấy quấn lấy rồi không?"
Ôn quý phi khẽ hỏi, ánh mắt tràn đầy tình ý nhìn hắn. "Mới chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà người đã tiều tụy đến thế này... Thiếp tình nguyện để nàng ấy tìm thiếp gây phiền toái, cũng không muốn nàng ấy làm hại Hoàng thượng."
Trong lòng Tiêu Trạch dâng lên một trận cảm động, quả nhiên, chỉ có Ôn quý phi mới thực lòng đối đãi với hắn. Hắn kéo nàng ta vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành: "Đừng nói bậy, đại sư đã làm lễ trừ tà, nàng ấy sẽ không thể gây rắc rối nữa đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play