Mãi đến tận hôm sau, Tiêu Trạch cuối cùng cũng tỉnh lại.
Tiêu Trạch vừa mở mắt ra, lập tức thấy Tần Kiểu – người phụ nữ ấy đang mặc một bộ quần áo hoa lệ, ánh mắt lạnh lùng như băng, ngồi trước gương.
Chỉ nhìn thoáng qua, Tiêu Trạch còn tưởng Tần Kiểu đã trở lại làm chính mình, với thân phận quen thuộc nhất mà hắn từng biết.
Bộ quần áo kia không rõ là thời đại nào, nhưng cũng không khác phục sức Cẩm Quốc là bao. So với vẻ đoan trang, trầm ổn lúc trước nàng xuyên đến, thì bộ này kém hơn một bậc. Chỉ có điều, thủ công không tinh xảo, màu sắc lại nặng nề, không hợp với gương mặt thanh thoát thoát tục kia. Kiểu tóc thì lộn xộn, đồ trang sức cũng sơ sài đến đáng thương.
Quả nhiên, rời khỏi vinh quang mà trẫm ban cho, nàng cũng chỉ có thể thảm hại đến thế.
Có lẽ vì ngủ đủ giấc nên tâm trạng Tiêu Trạch cũng không tệ lắm. Hắn dựa vào đầu giường, lười biếng đánh giá bóng lưng người phụ nữ kia.
Lúc này, nàng đang cau mày, vẻ mặt rõ ràng không vui. Thấy nàng không vui, Tiêu Trạch lại thấy nhẹ nhõm ra trò.
Phòng của nàng rất nhỏ, nhưng bức gương trước mặt lại sáng rõ bất thường, còn rõ hơn cả mặt hồ phẳng lặng. Nó chiếm trọn một bên tường. Không biết làm từ chất liệu gì, nhưng nếu Cẩm Quốc có thể sản xuất được thứ này, hẳn sẽ là quốc bảo.
Trên bàn trang điểm trước gương bày đầy chai lọ, nhìn qua rất tinh xảo, hẳn là những loại phấn son trang điểm của thế giới này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT