Trên đường trở về, Tiêu Trạch ngồi trong liễn xa, tâm trạng vẫn rối bời, chẳng khá lên được chút nào.
"Trần công công, trẫm là hôn quân thật sao?" Tiêu Trạch bất chợt hỏi.
Trần công công đáp: "Hoàng thượng ngày đêm lo toan, vì giang sơn xã tắc không tiếc thân lao khổ. Nếu như vậy mà cũng gọi là hôn quân, thì từ xưa đến nay nào có minh quân?"
Tiêu Trạch trầm giọng: "Chẳng phải là do trẫm không biết nhìn đại cục, không dung người khác, mới khiến Giang Nam ngập lụt, bá tánh đói kém không thu hoạch được gì sao?"
"Hoàng thượng, cho dù thời Nghiêu Thuấn, cũng không dám chắc năm nào cũng mưa thuận gió hòa. Huống chi, Hoàng thượng đã cử Lưu đại nhân đi sứ Giang Nam, tin rằng rồi sẽ có kết quả tốt đẹp."
"Hừ, ngươi cũng thấy phương pháp của Tần thị không tồi?"
"Chuyện này..."
Trần công công mỉm cười: "Là nhờ Hoàng thượng khéo dùng người, bỏ qua hiềm khích cũ, thánh minh khoan hậu, mới cho Lưu đại nhân cơ hội lập công chuộc tội."
Tiêu Trạch chỉ nhếch môi cười lạnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT