Nói đoạn, Tiêu Trạch trở về Cần Chính Điện, tiếp tục xem tấu chương.
Nhưng lời của Tần Kiểu vẫn như cái gai, cắm chặt trong lòng hắn, khó mà rút ra được.
Tiêu Trạch cầm lấy tấu chương do Lưu Tử Nghĩa trình lên, xem đi xem lại mấy lần — bên trong liệt kê nhiều biện pháp tăng sản lượng lương thực, còn kèm theo số liệu cụ thể, hoàn toàn khác phong cách nịnh hót, rỗng tuếch của các đại thần khác.
Lưu Tử Nghĩa là người do Tần Kiểu đích thân tiến cử, nhưng sau lại đắc tội Tần Đảng, bị điều đi quản lý Sở Mã. Suốt nhiều năm bị chèn ép, mãi đến khi Tiêu Trạch thanh trừng Tần Đảng mới giữ lại được ông. Cũng từ khi ấy, Tiêu Trạch mới chú ý đến tài năng của Lưu Tử Nghĩa.
Tiêu Trạch lại ngẩng đầu nhìn lên hình ảnh phát trực tiếp trên không trung. Nữ nhân kia chơi một ngày, lại về phòng giống hệt hôm qua. Trong phòng không đèn nến mà sáng như ban ngày, chẳng rõ dùng thứ gì để chiếu sáng.
Thế giới kia có quá nhiều thứ hắn chưa từng thấy, chưa từng nghe. Nếu có thể mang một vài về nghiên cứu, cũng không tồi.
Đang nghĩ như vậy, một bóng người yểu điệu bước vào đại điện.
"Hoàng thượng, đã muộn thế này sao còn chưa nghỉ? Ngài phải quý trọng long thể chứ..." Giọng nói dịu dàng đầy quan tâm, sắc mặt hơi lo âu, trông vô cùng nhu thuận.
Tiêu Trạch đặt tấu chương xuống: "Trẫm không sao."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT