Mộ Dung Tuyên buông váy nàng xuống, đắp chăn lại cẩn thận, phân phó Lâm Thư Chí: "Lâm Ngự Y, kê thêm chút thuốc tán ứ."
Mộ Dung Tuyên lại lệnh Lý Mậu Toàn đi cung của Tuyên Quý Phi truyền khẩu dụ: "Tuyên Quý Phi tại Phượng Nghi Cung lấn át chủ nhà, khinh thị quyền uy của Hoàng hậu, nay cấm túc tại cung của nàng ba tháng, mong nàng biết minh lễ nghĩa."
Lý Mậu Toàn ghi nhớ khẩu dụ rồi lui ra, đi về phía Chỉ Lan Điện của Tuyên Quý Phi.
Nghe khẩu dụ, Lâm Thư Chí thu lại tất cả biểu cảm trên mặt, không hề có chút dao động. Ông kê xong thuốc rồi thu dọn hộp thuốc, cúi đầu rời đi.
Tề Xán lúc này mới chú ý tới thân ảnh Lâm Thư Chí. Lâm Ngự Y, là bào huynh của Tuyên Quý Phi Lâm Húc Chỉ sao? Vậy là Xuân Lan tương đương với việc tố cáo trước mặt ca ca người ta! Trời ơi... Nàng có khi nào bị Lâm Ngự Y đầu độc chết không?
Mộ Dung Tuyên nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt đầy bất an của Tề Xán cùng đôi mắt nai tơ tĩnh như nước thu ấy, bỗng nhiên nhớ đến đêm đó nàng ôm cổ mình mềm mại gọi "Tuyên Lang".
Tề Xán nhìn sắc mặt hắn, nghi hoặc gọi một tiếng: "Hoàng thượng?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play