Trên đường về động phủ, lòng Tề Xán có chút băn khoăn. Nàng lấy từ nạp giới ra vài bình linh dược, đặt vào tay Nguyên Thanh Từ: “Tiểu công tử, tặng huynh.”
Nguyên Thanh Từ ngây người một chút, rồi cười nói: “Phật môn tu tập thuật pháp không quá chú trọng những ngoại vật này. Phụ thân và mẫu thân cho muội thì là của muội, huynh không cần đâu.”
Tề Xán cúi đầu lí nhí: “Nhưng đây là thuốc trị thương, lỡ tiểu công tử không may bị thương, thì cũng cần dùng đến.”
Cảm giác giọng mình hơi cứng rắn, Tề Xán vội bổ sung: “Nếu tiểu công tử bị thương, Xán Nhi cũng sẽ… khổ sở.” Nàng do dự một lát, vẫn dùng từ "khổ sở", vì "đau lòng" có vẻ hơi quá đà.
Nghe những lời thì thầm của nàng, Nguyên Thanh Từ bất đắc dĩ cười, nhận lấy: “Xán Nhi cứ đi theo bên cạnh huynh, nếu cần thuốc trị thương, hỏi Xán Nhi là được rồi.”
Tề Xán ngẩng đầu nhìn chàng, thần sắc vô cùng nghiêm túc: “Nhưng nhỡ có lúc nào Xán Nhi không ở bên thì sao? Tiểu công tử vẫn phải tự chữa thương chứ.”
“Phải, phải.” Nguyên Thanh Từ thấy vẻ nghiêm túc của nàng, nét xa cách thường ngày bỗng nhạt đi vài phần. Chàng nắm tay nàng, cùng đi về động phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play