Hạ Thanh rất thích quá trình tỉa chồi cho cây bông. Những mầm nhỏ và lá non bẻ xuống, cô cũng không vứt đi mà cho vào túi, phơi khô sau đó có thể làm phân tro để bón cho lứa cây trồng tiếp theo.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hạ Thanh. Cô nhấn bộ đàm: “Anh Tề, có đó không?”
Bốn chủ lãnh địa là số 4, 5, 6 và 10, trừ lúc ngủ, đều có thói quen bật bộ đàm. Vì vậy, khi Hạ Thanh gọi, Tề Phú liền đáp lại: “Có, Hạ Thanh tìm tôi có chuyện gì?”
Hạ Thanh hỏi: “Anh Tề, em nhớ trước đây anh từng nói, không thể ủ phân trực tiếp là vì trên lá cây có vi sinh vật và trứng côn trùng mà nhiệt độ lên men bình thường không thể diệt được. Dùng thuốc sát trùng hiệu suất cao lại dễ gây ra tiến hóa Tường cho thực vật. Vậy bây giờ cây trồng của chúng ta đều được che bằng lưới chống côn trùng, bướm đêm không vào được, trên lá cây trồng chắc không có trứng côn trùng, có thể dùng để ủ phân không?”
Hạ Thanh thực sự đã hỏi trúng Tề Phú: “Cái này tôi thật sự chưa nghĩ tới, theo lý mà nói chắc là được nhỉ?”
Chung Thời lên tiếng: “Cho dù lưới chống côn trùng của chúng ta có thể ngăn được sâu, cũng không ngăn được vi sinh vật. Tôi nhớ bản tin có nói, vi khuẩn có hại còn ảnh hưởng lớn hơn cả côn trùng có hại.”
Đúng là đã nói qua. Ngọn lửa phấn khích nhỏ trong lòng Hạ Thanh, bị Chung Thời dội tắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play