Trên kênh chủ lãnh địa, Đường Chính Đậu bắt đầu giảng cách rang lạc: “Trong nồi không bỏ dầu, trực tiếp đổ lạc đã rửa sạch vào, rang nhỏ lửa ba đến bốn phút. Khi vỏ lạc có thể tách ra một nửa là có thể lấy ra khỏi nồi. Đợi nguội thì đãi sạch vỏ lạc, rồi dùng máy xay bột xay nát...”
Chờ Đường Chính Đậu nói xong, Triệu Trạch lập tức tiếp lời: “Quả không hổ là Đường tổng, một món bơ lạc thôi mà ngài cũng có thể nói ra nhiều điều đáng chú ý như vậy.”
Một vị đại gia từng xưng bá thương trường trước thiên tai, sau thiên tai lại chỉ có thể rúc vào lãnh địa nói cho họ biết cách làm bơ lạc, có gì đáng khen đâu? Lời nịnh hót của Triệu Trạch lúc này không đúng lúc, còn mang chút ý vị châm chọc.
Ăn xong mì, Hạ Thanh nhấn nút: “Đường tổng, rang lạc chín hơn một chút hương vị có tốt hơn không?”
Đường Chính Đậu nói chuyện không nhanh không chậm, khiến người nghe rất thoải mái: “Hạ Thanh nói đúng, là tôi vừa rồi chưa suy xét đến điểm này. Trước thiên tai, lửa nhỏ để rang là để vị lạc không lấn át các hương vị gia vị khác. Nhưng hiện tại chúng ta thiếu gia vị, rang đến khi vỏ lạc có thể tách ra hoàn toàn, rồi nghiền nát, hương vị chắc chắn sẽ tốt hơn.”
“Cảm ơn Đường tổng.” Hạ Thanh nghiêm túc cảm ơn.
Hạ Thanh có thù với Đường Chính Túc, không có thù với Đường Chính Đậu. Trước thiên tai, Đường Chính Đậu làm kinh doanh có tiếng tăm rất tốt. Sau thiên tai, ông bị Đường Chính Túc xa lánh, cuộc sống tuy không tốt như trước, nhưng ông và con gái Đường Chanh kinh doanh tiệm ăn vẫn không lừa dối ai. Nếu không phải Hạ Thanh sợ bị Đường Chính Túc nhận ra, cô chắc chắn đã xin vào tiệm ăn của nhà họ Đường, học thêm vài chiêu nấu nướng thực dụng, để cuộc sống dễ chịu hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT