“Cảm ơn.”
Nghe xong lời nhận xét của trợ lý Tiểu Lưu, Hạ Thanh cũng dùng xiên tre gắp một con bỏ vào miệng. Cẩn thận là cần thiết, nhưng trước mỹ thực, mạo hiểm một chút cũng đáng giá.
Thứ này ở lãnh địa của Hạ Thanh không hiếm. Khi dọn ruộng, cô cũng từng đào được rất nhiều, nhưng vì lười kiểm tra từng con và tiếc dầu chiên nên thường đem cho cá, chim, rắn ăn.
Lúc này, thưởng thức món ve sầu chiên giòn nóng hổi, Hạ Thanh cảm thấy vì món ăn này, cô sẵn sàng bỏ ra chút công sức và dầu.
Ăn xong, Đường Hoài đắc ý liếc Vệ Thành Đống, rồi chia ve sầu chiên cho mọi người trên xe, chỉ trừ Vệ Thành Đống. Không khí lập tức náo nhiệt.
Hạ Thanh hiểu, Đường Hoài muốn nhân cơ hội này xoay chuyển tình thế bất lợi của nhà họ Đường, khiến các chủ lãnh địa lân cận thân thiết với họ và xa lánh đội Thanh Long.
Đúng lúc mọi người rôm rả hỏi Đường Hoài kinh nghiệm đào ve sầu, vài chủ lãnh địa khác bước lên xe. Tổng cộng có 16 người từ số 1 đến 28 tham gia. Những ai không đến hoặc như chủ lãnh địa số 8 — cắt đứt liên hệ với bên ngoài, hoặc lãnh địa đã hoang phế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play