Nếu anh ta muốn lấp đầy cái bụng rỗng của mình ngay lập tức, anh ta phải chịu đựng sự dầu mỡ của miếng chả trên ngón tay, và các loại vi khuẩn từ ngôi miếu thổ địa mà ngón tay vừa phủi mông dính vào miếng chả.
Tuyên Thích đi đến trước mặt Nhiếp Quảng Nghĩa, hỏi anh ta có đói không.
Tông Ý lại một cách khó hiểu sáp lại gần, vừa nhai chả vừa nói: "Cái này ngon lắm! Chú Nghĩa có ăn không, nếu chú không ăn thì cháu ăn thêm một miếng nữa."
Nhiếp Quảng Nghĩa không hề thân thiện liếc nhìn cái găng tay trên tay Tông Ý, không nói một lời, cúi đầu cắn thẳng một miếng từ cái đĩa.
Sau đó ngẩng đầu lên như thể đang thị uy.
Ánh mắt đó dường như đang nói: 'Tôi cắn một miếng rồi đấy, cô còn muốn ăn không?'
Tông Ý lười để ý đến anh ta, cảm giác này Tông Ý quá quen thuộc, cô bé để lại hai chữ – "Ấu trĩ", rồi quay người về tìm chị gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play