"Tôi cũng chưa nghe ai nói học chuyên ngành di sản văn hóa và bảo tàng thì khó tìm người yêu cả. Sáng lập trường phái là mục tiêu phấn đấu cả đời, nếu cô nương cảm thấy không có trường phái của riêng mình thì không thể lập gia đình, vậy thì không phải là chuyện hai ba năm đâu. Hai ba mươi năm cũng chưa chắc đã được."
"Tôi biết, vấn đề của tôi bây giờ là còn chưa tìm được phương hướng để nỗ lực, không chắc chắn tương lai mình sẽ làm gì, sống ở thành phố nào."
"Cô ở đâu thì tôi ở đó thôi. Trước ba mươi tuổi cố gắng hết mình, chẳng phải là để sau ba mươi tuổi có thể sống tùy tâm sở dục sao?"
"Anh Nhiếp nói đúng, tôi cũng phải cố gắng hết mình trước tuổi ba mươi."
Nhiếp Quảng Nghĩa hít một hơi, nhất thời không biết đáp lại thế nào, có chút bực bội lẩm bẩm:
"Sao lại tự đưa mình vào tròng thế này."
"Tôi rất xin lỗi. Tôi vẫn luôn mong chờ chuyến đi tham quan bảo tàng, nhưng hình như tôi đã hơi lợi dụng tình cảm của anh Nhiếp dành cho tôi. Tôi cảm thấy hành vi của mình thật không..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play