Nhiếp Quảng Nghĩa nhìn chằm chằm Nhiếp Thiên Cần không nói một lời.
Nếu thật sự là một hai tiếng, vậy thì đã qua rất lâu kể từ lúc hắn chết vì xấu hổ rồi.
"Vậy ông không có chuyện gì sao lại nói tôi sợ bay? Ông đường đường là giáo sư đại học, sao lại có thể ăn nói hàm hồ như vậy?"
"Đây là cái gì với cái gì vậy? Là động tác sửa tóc của con không tự nhiên, ba mới đặc biệt hỏi một câu."
"Bình thường tôi như thế nào?"
"Con bình thường à... Dùng lời của giới trẻ các con mà nói, là hơi điệu."
"Ông đường đường là một bậc thầy trong giới học thuật, tại sao mở miệng ngậm miệng toàn là từ khó nghe vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play