Tuyên Thích lúc đó đúng là người không ra người, ma không ra ma.
Nếu không có Nhiếp Quảng Nghĩa ở bên cạnh trông chừng, ép cậu nghỉ ngơi và ăn uống, Trình Nặc cũng không thể tưởng tượng được kết quả cuối cùng sẽ ra sao.
Sau khi gặp lại, nghe Tuyên Thích kể về quãng thời gian đó, dù cậu đã cố gắng kể một cách nhẹ nhàng, Trình Nặc vẫn nước mắt nước mũi giàn giụa, khóc như một đứa trẻ.
Vì vậy, Trình Nặc đặc biệt hiểu được sự thù địch ban đầu của Nhiếp Quảng Nghĩa đối với cô.
Nếu không thực sự coi Tuyên Thích là anh em, Nhiếp Quảng Nghĩa cũng chẳng cần phải câu nào cũng nhắm vào cô như vậy.
"Có gì mà phải xin lỗi chứ?"
Tuyên Thích chỉ muốn ôm Trình Nặc vào lòng và hôn cô đến mức không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT