Hai giờ bốn mươi sáng.
Dương Tử Thanh khoác một chiếc áo khoác lót nỉ màu đen, đầu đội mũ len dệt kim ôm sát, che kín cả đôi tai. Thế nhưng bên dưới lại chỉ mặc một chiếc quần thể thao mỏng, chân đi đôi giày leo núi cũ kỹ. Trên lưng đeo ba lô, tay kéo theo chiếc vali nhỏ, cô lặng lẽ bước ra khỏi khu nhà tập thể.
Bên cạnh cô là Nguỵ Vi, cùng với các thành viên khác trong tổ y tế ở cùng tầng, tất cả đều mang vẻ mặt mệt mỏi, bước chân nặng nề lần lượt rời khỏi tòa nhà.
Trong khu dân cư, dưới các tòa nhà khác cũng đã chật kín người. Từ đội quản lý, đội hậu cần, đội thông tin, đội cảm tử cho đến đội trinh sát, đâu đâu cũng là dòng người ken đặc nối nhau. Từ tòa nhà này sang tòa nhà kia, từ con phố này sang con phố khác, đâu đâu cũng rợp bóng người, như một biển đen cuồn cuộn không thấy điểm dừng.
Dương Tử Thanh ngáp dài một cái, kéo cổ áo sát vào người. Gió đêm buốt giá mang theo cái lạnh như lưỡi dao, quất vào mặt khiến cô không nhịn được mà rùng mình một cái.
"Cái thời tiết quái quỷ gì vậy chứ! Ban ngày thì nóng như thiêu, ban đêm thì lạnh chẳng khác nào giữa mùa đông. Chịu hết nổi rồi!"
"Đúng đấy," một người bên cạnh cũng phụ họa, "ngày nào cũng phải thay hai bộ quần áo, còn mấy cái chăn bông ban ngày cõng trên lưng chẳng khác nào tự sát."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play