Dương Tử Thanh chạy như gió, thân ảnh uyển chuyển thoáng chốc đã biến mất, chỉ vài bước đã bỏ xa Ngụy Vy, thậm chí không thèm ngoảnh đầu lại. Khu vực mới không lớn, cô nhanh chóng lướt qua vài góc phố để khảo sát. Số người sống sót đến đây nương náu hôm nay tăng lên rõ rệt, ai nấy đều thảm hại như những bóng ma bị săn đuổi. Tình trạng của họ còn tệ hơn trước rất nhiều. Hẻm phố đã biến thành một biển người tị nạn, khắp nơi là những khuôn mặt lấm lem, mệt mỏi, cùng những tiếng than vãn , tiếng khóc không ngớt.
“Cứ thế này, nơi này sớm muộn cũng biến thành nhà tù của những kẻ sống sót.” Cô nhíu mày thầm nghĩ : không gian chật chội, thức ăn thiếu thốn, nhóm người này dù không phải đối mặt với xác sống thì cũng sẽ rơi vào tuyệt cảnh vì những xung đột của chính họ.
Tử Thanh tìm cơ hội, khéo léo len qua đám đông, nhanh nhẹn vượt qua tuyến phòng thủ giữa khu A và B. Khu B đã thất thủ, xác sống hoành hành khắp nơi như cỏ dại. Cô chọn một khu vực tương đối an toàn, cầm chiếc rìu cứu hỏa đã cùn, bắt đầu âm thầm săn lùng những con quái vật đang lang thang vô định.
Thời gian trôi qua từng chút một, đến buổi chiều, những kẻ tranh giành địa bàn đã xuất hiện.
Thượng tá Nhạc, để mở rộng không gian sống, đã ra lệnh chính thức đẩy lùi xác sống ở khu B ra xa hơn. Mệnh lệnh này đương nhiên trở thành nhiệm vụ sát hạch của đội chiến binh.
Thế là, buổi chiều ở khu B đột nhiên có hàng nghìn người tràn vào. Con đường mà Dương Tử Thanh đang đứng cũng trở nên nhộn nhịp. Cô không muốn gây gổ với người khác, đành phải bắn một phát rồi đổi chỗ, giết xong một con xác sống là nhanh chóng di chuyển đến vị trí khác.
“Hạch xanh, hạch xanh…” Cô vừa lẩm bẩm, vừa dùng rìu cứu hỏa thành thạo bổ đầu một con xác sống, moi tinh hạch ra xem. Màu trắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT