"Bùm! Bùm!" Hai tiếng súng giòn tan vang vọng trong khu y tế, như hòn đá ném xuống biển sâu, chỉ tạo nên một chút gợn sóng rồi nhanh chóng trở lại yên lặng. Người bị nhiễm virus quá nhiều, cứ một lúc lại có tiếng súng vang lên. Những người xung quanh đã chai lì, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi và lạnh lùng.
Tề Minh vén rèm bước ra, vài người lính khiêng hai thi thể lạnh ngắt từ trong đi ra. Phía sau là người nhà bệnh nhân thất thần, khóc không thành tiếng. Anh hít một hơi thật sâu, mệt mỏi nói: “Họ đã bị biến thành xác sống. Về mặt sinh học, sự sống của họ đã kết thúc từ lâu rồi. Tôi buộc phải ngăn không cho thi thể của họ gây hại đến người khác. Xin hãy nén đau thương.”
Tề Minh ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy khu vực của Cố Thời Tự ở cách đó không xa cũng có vài người lính đang khiêng một thi thể ra. Các chuyên gia của Bộ Y tế và bệnh viện vây quanh đó, chỉ trỏ bàn tán xôn xao.
“Không có vết cắn, cũng không có vết cào, sao lại biến thành xác sống được?” Có người thắc mắc lẩm bẩm.
Tề Minh nhíu mày, bước đến. Ánh mắt anh thoáng qua vẻ mệt mỏi sâu sắc: “Sao? Cậu cũng tới đây làm người kết liễu à?”
Ánh mắt Cố Thời Tự phức tạp, khẽ hỏi: “Bên cậu thế nào rồi?”
“Tạm ổn.” Tề Minh cười khổ, ánh mắt có chút bất lực, “Ngoài việc người nhà hơi ồn ào thì không có gì khác. Bây giờ họ gần như xem tôi là một kẻ giết người hàng loạt rồi. Nếu ngày mai ra đường có bị ám sát cũng không có gì lạ. Bên cậu lại xảy ra chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT