Sau đêm nay, mối quan hệ giữa cô và Cố Thời Tự có lẽ đã chấm dứt thật rồi. Đã đến lúc cô rời đi.
Dương Tử Thanh đứng trước cửa, nhìn bóng lưng Cố Thời Tự khuất dần, lòng cô như trút được gánh nặng lớn, nhưng lại thoáng thấy hụt hẫng. Cảm giác ấy giống như vừa mất đi một thứ vô cùng quan trọng nhưng lại khiến cô khó thở bấy lâu nay.
Cô cúi đầu, thở dài một tiếng, từ từ hạ súng xuống: “Chuyện cứu người anh nói là thật sao?”
Cố Thời Tự khẽ gật đầu, mặt không biểu lộ cảm xúc.
“Vậy đi thôi.” Lòng Dương Tử Thanh hơi thắt lại, nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Cô quay vào phòng, xếp gọn lại ba lô, đeo vũ khí lên người. Đồ đạc của cô không nhiều, những thứ quan trọng đều cất trong nông trại, người ngoài chưa bao giờ nhìn thấy. Thế nên, cô chỉ cần thu dọn vài thứ lặt vặt.
Cô biết, nơi này, cô sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Nhân lúc mọi người không để ý, cô lấy chú chuột mập "Sữa" từ nông trại ra, cởi dây leo trói nó, rồi lấy cả khẩu súng trường bắn tỉa cùng khẩu súng ngắn ra, đưa cho Cố Thời Tự: “Những thứ này tôi giao lại cho anh. Chú chuột này tôi không muốn nuôi nữa, cả khẩu súng này nữa, tôi trả lại anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT