"Đoàn xe lớn?" Sở Tiện cau mày, liếc nhìn Phí Hạo Hải rồi thận trọng hỏi, "Có phải đoàn xe lớn từ hai tháng trước không?"
"Hai tháng trước?" Lòng Dương Tử Thanh giật thót. Cô thầm nghĩ, không thể nào, đã lâu đến thế rồi sao? Cô bình tĩnh đáp: "Có thể lắm. Anh có thể nói chi tiết hơn không?"
Sở Tiện cũng hoài nghi trong lòng. Họ đã đi được hai tháng rồi, mà cô mới đuổi tới đây ư? Nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời: "Đó là một đoàn xe rất lớn, nghe nói có tới năm, sáu mươi vạn người. Họ được chia thành năm, sáu đoàn, có quân đội bảo vệ. Hôm đó tôi còn thấy cả xe tăng, đại bác và không ít chiến đấu cơ."
Dương Tử Thanh há hốc miệng, lòng trĩu xuống. Quả nhiên là họ.
"Họ đi bằng con đường nào?"
"Phía quảng trường âm nhạc." Sở Tiện chỉ về một hướng. "Hôm đó, gần như tất cả mọi người trong thị trấn Khánh Dương đều chạy đến đó, đi theo đoàn xe."
Dương Tử Thanh im lặng một lát, nhưng tay vẫn không ngừng. Cuối cùng, cô moi được tinh hạch từ trong đầu con chó sói. Cô dùng ống tay áo lau sạch, đó là một viên tinh hạch vàng cấp ba sáng rực. Cô nhìn viên tinh hạch, lòng vừa mừng vừa sợ. Nếu lúc nãy bị con sói đó cào một cái, chắc chắn xương cốt sẽ bị tổn thương nặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play