Dương Tử Thanh đứng giữa đám cỏ hoang, ánh mắt lướt qua vùng đất từng là thảo nguyên, khẽ khịt mũi. Nơi đây giống như một thế giới bị bỏ quên, hầu như không có cây cao, chỉ có một vùng cỏ dại cao đến đầu gối trải dài đến tận chân trời. Không có bóng dáng xác sống, cũng không thấy bất kỳ loài động vật lớn nào. Chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng sột soạt của những sinh vật nhỏ trong bụi cỏ.
"Nơi này mà tìm được tinh hạch mới là lạ." Cô hừ lạnh một tiếng, cất bước. Đôi ủng cao cổ và chiếc quần da giúp cô băng qua đám cỏ, không sợ những chiếc lá sắc nhọn cứa vào da.
Cúi đầu tìm kiếm một lúc, khóe mắt cô lướt thấy một chút động tĩnh trong đám cỏ sâu. Cô dùng đao gạt đám lá sang một bên, ánh mắt bỗng dưng đanh lại. Hai con bọ rùa khổng lồ lọt vào tầm mắt. Chúng đậu trên một chiếc lá to, đang... giao phối. Con bọ rùa to bằng nắm tay, toàn thân màu cam vàng rực rỡ, những đốm đen rõ nét. Sáu cái chân đầy gai sắc nhọn mọc ngược, phủ đầy lông tơ ngắn. Trông chúng có vài phần giống với loài bọ rùa bảy chấm thường thấy trước thời mạt thế.
Cô trợn mắt nhìn vài giây, rồi bất chợt nở nụ cười lạnh lùng: "Chúng mày sống cũng thoải mái quá nhỉ."
Cuộc vui bị gián đoạn, hai con bọ rùa dường như cũng nổi giận. Đôi mắt kép của chúng dán chặt vào cô, xúc tu giơ cao, chân trước nhấc lên, như đang tạo dáng đe dọa.
Khóe môi Dương Tử Thanh cong lên, tỏ vẻ khinh thường: "Thứ nhỏ nhặt, muốn dọa ai cơ?"
Mũi ủng của cô hất một cú vào đất, đầu mũi giày khẽ đá, cát sỏi và cỏ vụn bay về phía hai con bọ rùa. Chúng lập tức phát ra tiếng vo ve trầm đục, lật cánh, lao thẳng về phía cô. Cái miệng màu đen há rộng, đầu chân lóe lên ánh sáng xanh lạnh lẽo. Nhìn qua cũng đủ biết, chúng mang trong mình kịch độc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT