Đầu của Thuần An gục xuống đất rất lâu mà không thể ngẩng lên được. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này của Thuần An thì vừa cảm thấy thương hại, vừa cảm thấy đáng ghét. Thật đúng với câu nói cổ: "Kẻ đáng thương tất có chỗ đáng hận."

 

Thừa Lan khàn giọng nói: "Vậy ra, ngươi chưa bao giờ yêu ta. Ngươi chỉ lợi dụng ta, những trò đùa ngày thường cũng chỉ là bề ngoài. Thuần An, chúng ta đã ở bên nhau gần hai vạn năm, vậy mà đến hôm nay ta mới biết ngươi là người như thế nào... Chỉ là, tại sao ta lại không thể hận ngươi?"

 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play