Theo lời cảnh cáo, An Ngọc đã “trừng phạt” Diêm Thiên Trạch vào đúng đêm đó. Tay bị trói, mắt bị che bằng một dải vải đen, tất cả cảm giác của Diêm Thiên Trạch đều bị An Ngọc kiểm soát hoàn toàn.
Diêm Thiên Trạch chỉ cảm thấy da đầu tê dại, chẳng phân biệt nổi đây là trừng phạt hay phần thưởng. Dù thế nào thì hắn cũng xem như đã tận hưởng một lần khoái lạc tột đỉnh trần gian.
Ngày hôm sau, dư âm của đêm trước vẫn còn lẩn khuất, khiến hắn chậm rãi hồi tưởng.
An Ngọc tỉnh dậy, nhìn thấy Diêm Thiên Trạch thần sắc phấn chấn, tinh thần tươi tỉnh thì bản thân lại cảm thấy đau lưng mỏi gối, cả người uể oải. Trong lòng bực bội, thầm mắng: Rốt cuộc là trừng phạt hắn hay là đang hành hạ chính mình đây? Quả thật là thất sách!
Vào ngày Diêm Thiên Trạch và Bạch Trọng Nam rời kinh thành, thời tiết sáng sủa, trời trong không gợn mây.
Đã bước vào đầu hạ, thời tiết tuy nắng nhưng không quá gay gắt. Hành lý họ mang theo không nhiều, chỉ có chút vàng bạc, vải vóc và vài bộ y phục, tối giản hết mức có thể.
Họ chọn hành trình đường thủy, nên đến bến thuyền lớn nhất kinh thành để khởi hành. An Ngọc kéo Diêm Thiên Trạch lại dặn dò đôi lời, Nam ca nhi cũng giữ chặt tay Bạch Trọng Nam, không nỡ rời xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play