Tiểu ca nhi mười năm ở Hoa Lâu không phải là những tiểu ca nhi ngoan ngoãn trong thôn có thể sánh được, Khương Trúc ngang ngược vô lý và tính tình nóng nảy khiến Lâm Lão Căn quả thực không thể tưởng tượng nổi, cuối cùng trên vai còn để lại dấu răng, Lâm Lão Căn có cảm giác ba quan bị phá hủy đến mức sụp đổ, cùng với nỗi sợ hãi dày đặc.
Sợ cái gì ư? Đương nhiên là sợ Khương Trúc thật sự chạy đi nói với con trai hắn và “Ngô huynh đệ” rằng hắn đã chiếm tiện nghi của người ta chứ!
Chuyện này bất kể có thật hay không, Khương Trúc thật sự không để bụng mà chạy đi nói, đến lúc đó hắn Lâm Lão Căn liền không thể ngẩng mặt nhìn người, người trong thôn trên trấn còn chẳng phải nói là một lão sắc quỷ!
Tuy rằng kỳ thật dựa theo tuổi tác thành thân sớm ở đây, năm nay hắn cũng mới hơn ba mươi tuổi, chưa đến 40, cũng không đến mức thật sự già như vậy, nhưng hắn đã là cha của hai đứa trẻ, trong đó một đứa đã thành thân, nếu thật muốn tục huyền thì cũng có thể mời bà mối đến nói chuyện, nhưng nếu biến thành hắn không tuân thủ quy tắc mà đi chiếm tiện nghi của một tiểu quan hoàn lương, mấy bà thím buôn chuyện đó không chừng dùng nước bọt dìm chết hắn.
Còn có hai đứa con trai, vạn nhất cũng tin thì sẽ nhìn hắn, người cha này thế nào đây.
Che lại bờ vai, nán lại ở góc hẻm một lát, cuối cùng Lâm Lão Căn tổng kết ra một sự thật, đó chính là Khương Trúc này hắn không thể trêu vào, hắn phải về thôn, hắn không đoán mò, chỉ cần Khương Trúc không câu dẫn “Ngô huynh đệ” của hắn thì được rồi, hắn phải về nhà, hắn phải về, tiểu quan này thật là đáng sợ…
Vì thế tối hôm đó trở về, Lâm Lão Căn liền nói với Ngô Kình Viễn và cậu A Mặc chuyện mình muốn về thôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play