Trong lòng Chu ca nhi, hiện tại Ngô Kình Viễn đã là người thân của hắn, xảy ra chuyện tự nhiên cái đầu tiên hắn nghĩ đến chính là hắn.
Một đường vội vàng đuổi tới trên trấn, Trương gia lão đại đi cùng tìm đại phu, Chu ca nhi thì thẳng đến cửa hàng Ngô Ký Bách Hóa, khi nhìn thấy biểu ca và bạn tốt đã mấy ngày không gặp, hô một tiếng 'biểu ca A Mặc', liền không khống chế được cảm xúc mà khóc òa lên, chạy tới.
“A Hỉ...”
Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc của Chu ca nhi, Ngô Kình Viễn đang vui vẻ thì quay người lại liền thấy Chu ca nhi khóc lóc chạy tới, không ngừng khóc, cả người cũng chật vật thật sự, một thân bùn đất tro bụi, tóc tán loạn, trên mặt dính nước mắt càng rõ ràng hiện ra một vết bàn tay đỏ ửng.
Sắc mặt Ngô Kình Viễn tức khắc đen xuống: “Ai làm?!”
“A Hỉ, mặt ngươi sao vậy? Ai đánh ngươi?!”
Cậu A Mặc cũng thấy được dáng vẻ chật vật của Chu ca nhi, ném đồ vật xuống liền chạy tới, tức giận quát: “Vết bàn tay lớn và nặng như vậy rốt cuộc là ai đánh? Chẳng lẽ là Đại Trụ ca? Không thể nào, Đại Trụ rõ ràng rất thích A Hỉ, còn ai dám bắt nạt A Hỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play