Việc mua sắm đồng ruộng giải quyết thuận lợi, thôn trưởng cũng đồng ý hỗ trợ thông báo tin tức nhà hắn muốn cho thôn dân thuê ruộng xong, Ngô Kình Viễn liền dẫn Lâm A Mặc rời đi về nhà.
Dọc đường đi, nụ cười trên tay A Mặc nắm chặt tay hắn không ngớt, đôi mắt cũng nhìn chằm chằm hắn không rời, rất nhiều lần còn suýt vấp ngã vì không nhìn thấy cục đá dưới chân, cũng may Ngô Kình Viễn cảnh giác kịp thời giữ chặt không để cậu ngã.
Về đến nhà, thiếu niên thay đổi vẻ ngượng ngùng ngày thường, chủ động lao vào lòng hắn ôm lấy khúc khích cười, trông thật sự rất vui vẻ, hiển nhiên hành động nuông chiều quá mức của hắn trước mặt người ngoài vừa rồi đã lấy lòng tiểu phu lang.
“Ngô đại ca, buổi tối ngươi muốn ăn gì? Ta đi làm cho ngươi, những sách ngươi đưa ta ta đều học xong hơn nửa rồi!”
A Mặc hai tay ghì chặt cổ hắn, cả người giống như một chú gấu túi koala treo trên người hắn, bám chặt không rời, cười tít mắt tích cực hiến vật quý. Mặc dù đã thành thân, nhưng cậu cũng mới mười tám mười chín tuổi, vẫn còn tính tình thiếu niên.
Ngô Kình Viễn thích nhất là cậu hoạt bát và bám dính như vậy, hắn bóp nhẹ vào đùi cậu mấy cái, không nói hai lời trước tiên ghì chặt lấy cái miệng nhỏ ngọt ngào kia mà ăn một phen, hôn đến mức người trong lòng thở không nổi, mềm nhũn chỉ có thể để mặc hắn chiếm hết tiện nghi, cuối cùng bị bế lên giường.
Trong nhà không ai quản, hai tiểu phu phu tân hôn yến nhĩ vừa nếm mùi vị, một người không giữ tiết tháo, một người không biết cự tuyệt, mặc kệ bên ngoài trời có tối hay không, trong phòng thân mật làm ầm ĩ một hồi lâu mới dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play