Tới gần cuối năm, trấn Thạch Kiều so ngày thường náo nhiệt hơn rất nhiều, người tới họp chợ chỉ có thể dùng từ chen vai thích cánh để hình dung.
Một đường đến trấn trên, gặp phải thôn dân cũng rất nhiều, mọi người vô luận là người lớn hay trẻ con trên mặt đều tràn đầy không khí vui mừng, tươi cười. Vất vả một năm chính là mấy ngày này nhẹ nhàng nhất, vui vẻ nhất. Hương vị tết thập phần nồng đậm, từng nhà đều ở tích cực chuẩn bị ăn tết.
Đẩy xe bò tới trấn trên, Lâm Lão Căn thức thời liền kêu Lâm Thiên Bảo đi theo Ngô Kình Viễn, A Mặc và Chu ca nhi đi dạo, ông thì cùng nhị phòng một nhà đi buộc xe bò rồi đặt mua đồ vật dùng trong dịp tết.
“Ngô ca ca, kẹo hồ lô kẹo hồ lô!”
“Ca, pháo, có pháo kìa!”
“Chu ca ca mau nhìn, tiểu mặt người!”
Lâm Thiên Bảo cũng là một đứa trẻ hoạt bát, bản thân lại là một tiểu hài tử, vừa đến trấn trên liền không ngừng, liên tục chỉ vào những đồ vật rực rỡ muôn màu trên đường mà hưng phấn kêu to, tiếng trẻ con líu lo nghe rất là vui mừng.
Chu ca nhi cùng Lâm A Mặc vẫn luôn rất cưng chiều cậu, hai người sôi nổi lấy tiền tiêu vặt của mình ra mua đồ vật để dỗ tiểu hài tử. Ngô Kình Viễn cũng là người hào phóng, chỉ một lát sau tay tiểu hài tử đã cầm một đống đồ ăn ngon và đồ chơi hay.
A Mặc và Chu ca nhi cũng mỗi người cầm một chuỗi kẹo hồ lô, không ngừng kêu “Biểu ca / Ngô Đại ca ngươi mau xem!” Rốt cuộc tính lên kỳ thật hai người bọn họ cũng mới mười mấy tuổi, còn mang theo tâm tính thiếu niên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play