Lâm A Mặc quả thật vô cùng lạc quan rộng rãi, nhưng không có nghĩa là người như vậy sẽ không buồn bã.
Ngày thường cậu vẫn luôn dùng đủ loại lý do an ủi mình rằng lớn lên xấu xí không sao cả, chỉ cần những mặt khác tốt, khẳng định cũng sẽ có người thích, nhưng hiện tại cách làm của Triệu gia giống như một chậu nước lạnh dội vào đống lửa, lập tức dập tắt chút hy vọng nhỏ nhoi của cậu.
Khi Ngô Kình Viễn gõ cửa phòng cậu, cậu ra mở cửa, đôi mắt vốn luôn mang nụ cười có chút đỏ hoe.
"Ngô đại ca, có việc gì sao?" Ngay cả giọng nói cũng mang theo vẻ nghẹn ngào.
“Dược thảo đã chuẩn bị xong, ta đến chữa mặt cho ngươi.”
Ngô Kình Viễn giơ lên tay chén cháo thảo dược màu xanh đen và chậu nước làm cớ vào nhà.
Nếu là ngày thường nghe Ngô Kình Viễn nói chữa mặt cho mình, Lâm A Mặc đã sớm vui mừng đến nhảy cẫng lên, nhưng giờ phút này, cậu vẫn không thể vui nổi, tâm trạng chùng xuống thật sự, người ta không vui thì chẳng còn hứng thú hay hy vọng gì với mọi thứ.
Dù cậu bây giờ có đẹp thì sao, về sau vẫn sẽ già sẽ xấu xí a, bằng không đâu ra nhiều viên ngoại gia đã lớn tuổi còn muốn cưới cô nương và tiểu ca trẻ đẹp, vẫn sẽ bị ghét bỏ thôi.
Lâm A Mặc không có học vấn, nhưng tâm tư vẫn luôn rất thấu đáo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT