Sủi cảo ngon thì không dễ gói, nhưng đối với Lâm Lão Căn, Chu ca nhi và những người thôn quê quen làm việc nhà thì làm sủi cảo rất đơn giản.
Nhào bột, băm nhân, phân công hợp tác, nửa giờ sau trên bệ bếp trong phòng bếp đã bày đầy một rổ sủi cảo trắng như tuyết, béo múp míp. Nước vừa sôi, sủi cảo thả vào liền nổi lên, trông rất ngon miệng và bắt mắt, khiến Ngô Kình Viễn ăn uống ngon miệng hơn hẳn.
Những người khác trong bếp cũng chảy nước miếng theo, Lâm Thiên Bảo vừa đi mua chân heo về càng vui mừng nhảy cẫng lên. Thức ăn trong thôn kém, cả ngày chỉ có bánh ngô, rau dại và cháo. Sủi cảo thịt heo cải trắng thơm lừng, đây chính là món chỉ được ăn vào dịp Tết, ai thấy cũng thèm.
Đĩa đầy sủi cảo, chan giấm, mọi người liền vây quanh bàn đá dưới gốc cây lớn trong sân.
Lâm Lão Căn trong lòng còn giận vì chuyện chân heo, quyết định không ngồi chung phòng với mẹ mình. Ông chính là người cứng đầu như vậy, nhưng lại gọi hai cô con gái nhỏ của nhị phòng lại cùng ăn sủi cảo.
“Ngô huynh đệ, căn nhà kia của ngươi phơi hai ngày là có thể ở được rồi, ngày mai thúc sẽ giúp ngươi xem, chọn một ngày lành rồi dọn vào...”
Lâm Lão Căn vừa ăn sủi cảo vừa nói, người trong thôn mê tín, động thổ làm việc hỉ sự đều phải chọn ngày tốt.
“Những chuyện này ta và Chu ca nhi đều không hiểu, thúc cứ giúp ta xem là được. Nhưng mà có một chuyện, ta muốn cùng Lâm thúc thương lượng một chút.”
Ngô Kình Viễn không tin mấy chuyện này, nhưng nhập gia tùy tục, vừa ăn sủi cảo vừa gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play