Có tấm ảnh 'thần kỳ' làm bằng chứng, Lâm A Mặc cùng mấy bà thím khác lại giúp vào nhà xác minh trên người Chu ca nhi quả thật có vết bớt giống như Ngô Kình Viễn đã nói, từ đó không còn ai nghi ngờ chuyện Ngô Kình Viễn tìm người thân nữa.
Dù bà Chu thái bà có giảo biện đến mấy, ngay cả vết bớt cũng đã được xác minh đúng rồi, bà ta cũng không thể không chấp nhận sự thật là cái cây tiền của mình đã thật sự bay đi. Bà ta có đanh đá vô lại đến mấy cũng không dám đối nghịch với cả thôn đâu, ngay cả thôn trưởng cũng đứng về phía Ngô Kình Viễn!
Mọi người vui vẻ bàn tán về tấm ảnh mà không chút nghi ngờ. Ngô Kình Viễn thở phào nhẹ nhõm trong lòng, sau đó lập tức thừa thắng xông lên, thỉnh cầu thôn trưởng giúp giải quyết chuyện định cư.
“Được, lát nữa ta sẽ làm cho các ngươi, chuyển hộ khẩu của Chu ca nhi ra khỏi Chu gia, nhập vào hộ khẩu của ngươi.”
Thôn trưởng rất sảng khoái, ngay cả Ngô Kình Viễn không nói, ông cũng sẽ chủ động đề nghị.
Chỉ cần chuyển hộ khẩu của Chu ca nhi ra khỏi Chu gia, về sau bà Chu thái bà sẽ không thể quản hôn sự của Chu ca nhi nữa. Mắt thấy một tiểu ca nhi trẻ tuổi xinh đẹp bị bán cho một lão già làm tiểu thị, lương tâm nào nhìn mà chịu nổi đâu.
Thôn trưởng càng nhìn Ngô Kình Viễn càng hài lòng, tuy luôn cảm thấy Ngô Kình Viễn có gì đó không bình thường, nhưng trông hắn chính trực, từ hắn chăm sóc Chu ca nhi như trưởng bối, thế nào cũng tốt hơn bà Chu thái bà khắc nghiệt, không lương tâm kia.
“Đúng rồi, ngươi bây giờ chắc hẳn vẫn chưa có chỗ ở nhỉ, trong thôn chúng ta thật ra vẫn còn vài căn nhà trống, ngươi xem ngươi muốn tự mình sửa nhà hay là mua rồi dọn vào thẳng luôn?”
Chuyện hộ khẩu không thành vấn đề, nhưng chỗ ở lại là một nỗi lo, thôn trưởng tiếp tục chủ động dò hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play