Sau khi vui vẻ cùng ba cha con Lâm gia dùng bữa tối, Lâm A Mặc theo lời Lâm Lão Căn dọn dẹp căn phòng trống trong nhà để Ngô Kình Viễn ở, còn đặc biệt lấy ra một bộ đệm chăn tương đối mới trải cho hắn.
Làm xong những việc đó, thiếu niên lại chạy đến phòng bếp đun chút nước ấm mang đến cho hắn, cười nói lời chào hỏi xong, lúc này mới lại nhanh chóng bưng một chậu nước khác chạy về phòng mình để chăm sóc Chu ca nhi đang hôn mê ngủ say. Bóng dáng nhỏ nhắn của cậu chạy tới chạy lui bận rộn như con thoi.
Khi Ngô Kình Viễn rửa mặt xong nằm lên giường, vẫn có thể nhìn thấy căn phòng đối diện. Dưới ánh đèn dầu, bóng dáng thiếu niên cầm kim chỉ vá áo phản chiếu trên cửa sổ.
“Lâm A Mặc...”
Nhìn chằm chằm bóng dáng phản chiếu trên cửa sổ, nhớ lại dáng vẻ tinh ranh thè lưỡi của thiếu niên khi lừa Lâm Lão Căn, hắn cười khẽ thì thầm một câu rồi mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Ngô Kình Viễn luôn ngủ rất nhẹ. Trời vừa tờ mờ sáng, trong sân đã có tiếng mở cửa và tiếng bước chân rời giường rất nhỏ, hắn liền tỉnh giấc, thu dọn mặc quần áo xong cũng theo đó dậy.
Ra khỏi phòng, bên ngoài trừ bà Lâm lão phụ, còn có người của tam phòng. Toàn bộ người của nhị phòng và tam phòng Lâm gia đều đã dậy và bắt đầu làm việc, người nấu cơm, người múc nước, ngay cả trẻ nhỏ cũng không ngoại lệ, giúp đỡ việc nhà.
Tình huống này ở thôn Liễu Thụ không hề hiếm lạ. Con nhà nghèo sớm phải tự lập, mười tuổi đã được coi là nửa người lớn, bất kể nam nữ đều phải giúp đỡ làm việc.
“Ngô huynh đệ, tối qua ngủ ngon giấc không? Dậy sớm vậy làm gì, mau về ngủ thêm một lát đi. Chốc nữa bữa sáng làm xong ta sẽ gọi ngươi...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play