“...” Giọng Tô Hữu vừa nhỏ vừa mềm, nhưng lại vô cùng nghiêm túc, vang vọng rõ ràng trong không gian tĩnh lặng, lọt vào tai Phó Minh như một tiếng gọi tinh tế.
Phó Minh dễ dàng mắc câu. Anh khẽ thở dốc, mở miệng cắn vào phần thịt mềm ở gáy cậu, dùng răng nanh tượng trưng cắn cắn. Cảm nhận được người trong lòng run rẩy, anh lập tức buông ra, cúi đầu dán trán vào mái tóc mềm mại của cậu, nhẹ nhàng cọ xát. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào từng sợi lông tơ của Tô Hữu.
Giọng anh khàn đặc vì kỳ mẫn cảm, không còn vẻ điềm tĩnh lạnh nhạt như trước, thậm chí còn rất động tình nhưng lại mang theo một chút mất mát nhàn nhạt: “Em sợ hãi đến thế, còn nói muốn làm gì thì cứ làm.”
"Tôi chỉ cắn một chút ở gáy... mà em đã sợ như vậy rồi sao?" Điều anh muốn làm, chính là những ý nghĩ ti tiện hơn gấp vạn lần việc cắn vào gáy.
Ác niệm của Alpha bị kỳ mẫn cảm phóng đại. Những ý nghĩ tồi tệ nhất đã ủ trong tiềm thức vô số lần. Ôm được người thật sự trong lòng, càng như đổ thêm dầu vào lửa, ngọn lửa hừng hực như muốn ăn tươi nuốt sống người trong lòng.
Từng tấc xương thịt đều phải khắc lên hai chữ Phó Minh.
Chỉ như vậy mới có thể tạm thời thỏa mãn ham muốn chiếm hữu mãnh liệt của một Alpha không thể đánh dấu beta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play