Sở Nạo đã từng nghĩ rằng Tô Hữu khi sạch sẽ sẽ rất đẹp, nhưng chưa bao giờ tưởng tượng cậu lại đẹp đến nhường này.
Làn môi ửng đỏ, làn da trắng như tuyết, mái tóc lòa xòa, đôi mắt trong veo lấp lánh màu hổ phách dưới ánh sáng. Chiếc mũi cao thanh thoát, cằm thon gọn mà vẫn giữ được nét mềm mại, chiếc cổ dài không chút tì vết với yết hầu tinh xảo, xương quai xanh nổi bật.
Cậu giống hệt như chàng thiếu niên được tác giả ưu ái nhất trong các bộ truyện tranh, chỉ mặc độc một chiếc áo phông và quần short đơn giản, để lộ tứ chi trắng trẻo, thon gầy. Chỉ vậy thôi mà đã khiến người ta không thể rời mắt.
Sở Nạo nhìn một lúc thì vành tai đỏ bừng, trái tim đập loạn nhịp. Anh phải đảo mắt đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào Tô Hữu. Hương thơm thoang thoảng từ cơ thể cậu ngày nào anh ôm bỗng chốc như lại quẩn quanh chóp mũi, khiến anh cảm thấy khô khốc cổ họng và yết hầu khẽ nuốt xuống.
Trong khi Sở Nạo nhìn Tô Hữu, thì mọi người xung quanh cũng nhìn cậu với đôi mắt mở to. Ban đầu có chút bất ngờ vì sự xuất hiện đột ngột, nhưng ngay sau đó lại kinh ngạc trước vẻ ngoài của cậu.
Triệu Kỳ và những người khác cũng sững sờ, họ nhìn nhau vài lần, sắc mặt ai cũng khó coi, đặc biệt là Hoài Nguyễn. Cậu ta đã ăn diện rất lộng lẫy, khoác lên mình bộ vest nhỏ màu xanh đậm quý phái, tôn lên vòng eo thon gọn và đôi chân dài. Gương mặt cậu ta mềm mại, thanh tú, trông giống một cậu công tử cao quý. Nhưng Tô Hữu chỉ mặc áo quần đơn giản, thậm chí còn hơi nhăn, vậy mà lại dễ dàng chiếm trọn ánh nhìn của mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT