Tô Hữu nhắm mắt, tự lừa dối mình bằng cách che đi hai mắt, làm như vậy có thể hoàn toàn tách biệt khỏi thế giới hỗn loạn và kinh hoàng hiện tại. Cậu cẩn thận mò mẫm đi vào một siêu thị lớn. Chỉ khi cánh cửa khép lại, bao trùm bởi bầu không khí tĩnh lặng, cậu mới buông tay, thở phào nhẹ nhõm.
Siêu thị lớn này được bảo vệ rất tốt, nên đến giờ vẫn chưa bị tang thi tràn vào. Không khí bên trong không nặng mùi máu tanh hôi thối như bên ngoài, mà ngược lại, nhờ sự đa dạng của các loại hàng hóa và thực phẩm, nơi đây tràn ngập một mùi hương phức tạp nhưng không hề khó chịu.
Từ khi tận thế bùng nổ, nguồn điện trên toàn thế giới bị cắt, chỉ một vài căn cứ của con người còn có điện để sử dụng. Những đội sống sót như của Tô Hữu thường phải tích trữ một lượng lớn pin và đèn pin. Vì đội trưởng Sở Nạo có dị năng hệ Lôi cấp S, nên số lượng dự trữ của họ thường ít hơn một chút.
Nhưng Tô Hữu lại mang rất nhiều pin bên người.
Sở Nạo thường chỉ sử dụng dị năng của mình cho các thành viên khác trong đội, rất ít khi giúp đỡ cậu. Tô Hữu lại sợ hãi bóng tối và máu, nhát gan đến đáng thương, nên cậu đã tự mình hình thành thói quen tích trữ pin. May mắn thay, vì có dị năng không gian, thứ cậu không thiếu nhất chính là nơi cất giữ.
Tuy nhiên, vị trí của không gian trữ vật của cậu rất bất tiện, bình thường không thể lộ ra. Mỗi lần sử dụng đều rất khó khăn, khiến người khác nghĩ rằng dị năng của cậu đã dùng lâu mà vẫn còn “thô sơ.”
Hơn nữa, dị năng không gian rất phổ biến, so với dị năng hệ Hồi phục hay hệ Thực phẩm, nó bị coi là vô dụng vì chỉ có thể lấy đồ chứ không thể tạo ra hay bảo vệ tính mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play