Tô Hữu uống một chút rượu liền say mèm đến tận ngày thứ ba. Cả ngày giữa chừng cậu hoàn toàn chìm trong cơn say. Khi tỉnh dậy trên giường, màn vẫn buông rủ, cả chiếc giường rộng lớn mềm mại chìm trong bóng tối, gần như vẫn là ban đêm. Tô Hữu nhìn khung cảnh tối đen như mực mà ngẩn người hồi lâu, cho đến khi nhận ra mình vẫn bị ai đó ôm lấy, một lồng ngực rộng lớn của đàn ông áp sát sau lưng, hơi thở ấm nóng phả vào gáy mang theo mùi long tiên nồng đậm, đầu óc cậu mới bắt đầu từ từ hoạt động.
Vốn dĩ đã chậm chạp, sau khi say rượu thì đầu óc gần như ngừng hoạt động, vậy mà vẫn nhớ rõ từng chút ký ức bị cồn hành hạ. Khi Tô Hữu hơi tỉnh táo, những ký ức ấy như bom nổ, khiến cậu choáng váng đến mức muốn đập đầu xuống đất để quên đi tất cả.
Cứu mạng!
Vì sao cậu lại muốn xem hoàng đế tắm rửa, còn nói ra những lời lẽ tục tĩu?
Lại còn gọi người ta là Tưởng Vị, và để vị hoàng đế cao quý thay quần áo, tắm rửa cho mình.
Thậm chí còn bị đau dạ dày, sống chết muốn nắm tay người ta để xoa bụng cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT