Khi Tô Hữu tỉnh giấc trên chiếc giường ấm áp, êm ái, xung quanh vẫn chìm trong bóng tối. Cậu còn mơ màng chớp mắt, người đã khiến lòng cậu run sợ đêm qua đã rời đi. Trong chăn thậm chí không còn một chút hơi ấm nào, chỉ có vài vết hằn sâu chứng tỏ sự hiện diện của người đó đêm qua.
Tô Hữu ngẩn người, ký ức đêm qua dần sống lại. Lúc này cậu mới đỏ bừng mặt, cả người căng thẳng, theo bản năng vén màn đứng dậy. Những người hầu bên ngoài thấy cậu tỉnh liền vội vàng vây lại hầu hạ. Tô Hữu nhìn các cung nhân tinh xảo, quy củ vây quanh, vẻ mặt ngơ ngác: “Này, này, Hoàng thượng đâu?”
“Đã đến Nghị Chính Điện rồi ạ, hiện nay buổi thiết triều đã tan.” Người đứng đầu cúi mình hành lễ đáp: “Nô tỳ xin được hầu hạ ngài rời giường.”
“???” Tô Hữu nhất thời không biết phải làm sao, cảm giác hoang đường tràn ngập trong lòng.
Cậu đã ngủ quên mất, nhưng người chứng kiến cậu ngủ quên lại là sếp của cậu.
Vậy rốt cuộc cậu có tính là ngủ quên không? Bây giờ có cần đi xin lỗi để bù đắp không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play