"..." Tai Tô Hữu bị hơi thở nóng bỏng của Tưởng Vị phả vào đến đỏ bừng, toàn thân giãy dụa nhưng căn bản không thể lay chuyển sức lực của người đàn ông. Tưởng Vị nói những lời không mấy sạch sẽ, rồi cúi xuống khẽ ngửi mùi hương thoang thoảng trên người Tô Hữu.
“Em thơm quá.”
"Tôi vẫn luôn muốn hỏi em, có phải em lén lút dùng nước hoa không?" Tưởng Vị hỏi: “Tại sao dùng cùng loại sữa tắm mà em lại thơm hơn tôi nhiều vậy?”
Khóe mắt Tô Hữu ươn ướt, co rúm cổ lại, lực tay yếu ớt không nhấc nổi, chỉ có thể mặc kệ người đàn ông cọ xát ngửi ngửi mình, khẽ nức nở, gọi tên hắn, ý đồ đánh thức lý trí của hắn: “Tưởng Vị.”
Giọng nói nhẹ nhàng, đáng thương, mang theo chút mềm yếu.
"Em thật sự không biết những người đàn ông khác đáng ghét đến mức nào phải không?" Giọng Tưởng Vị càng khàn đặc: “Lại dám gọi tên tôi vào lúc này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play