Trải qua ba ngày nỗ lực, sắn trên núi cuối cùng đã đào xong và xử lý xong, tất cả đều ngâm trong sông, bảy ngày sau sẽ vớt lên.
Cuối cùng được rảnh rỗi, Diệp Thải Bình ngồi trước gương đồng, cởi băng vải trên trán.
Vết thương trên trán nàng đã lành, chỉ còn một vệt hồng nhạt, tin rằng không lâu nữa sẽ phai hẳn.
Giờ có tóc mái che, nếu không nhìn kỹ, đều không nhận ra.
Lúc này Lý chính tìm đến nói: “Thải Bình à, sắn này chúng ta có nên để lại làm giống không?”
Diệp Thải Bình nói: “Sắn không cần để giống. Chặt cành của nó thành đoạn khoảng 6 tấc, đào lỗ, cắm cành vào đất là có thể sinh trưởng. Hơn nữa thứ này rất dễ trồng, chịu hạn, chịu đất xấu, ít sâu bệnh, không kén đất, ruộng xấu cũng trồng được.”
"Tiện lợi thế sao?" Mắt Lý chính sáng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT