"Các người phát điên rồi sao?!!" Đầu Diệp Kim Hoa ù ù, đột ngột xông lên, đánh rơi miếng sắn trong tay Diệp Thải Bình.
Bộp một tiếng, sắn rơi xuống đất, vỡ thành mấy mảnh.
"Đừng phí đồ ăn." Diệp Thải Bình vội ngồi xuống nhặt từng miếng.
"Biểu tỷ, thật sự ăn được mà." Diệp Cẩm Nhi nói.
"Ăn? Các người... các người lại bảo ta ăn thứ này? Ta có điên mới ăn độc căn! Trời ơi!!!" Diệp Kim Hoa cảm thấy mình sắp phát điên, mặt tái xanh, đột ngột chạy ra ngoài.
Vừa chạy, đầu óc vừa ù ù không ngừng.
Chạy đến đầu ruộng, liền thấy Diệp lão đầu và Diệp Đại Toàn đang nhổ cỏ trong ruộng lúa mì.
"A gia, tiểu cô và biểu muội lén ăn độc căn rồi!" Diệp Kim Hoa chưa đứng vững đã hét lên với hai người.
Con bé không muốn lo sinh tử của họ, nhưng họ ăn độc căn chắc chắn phải xem thầy thuốc, đến lúc đó lại tốn tiền!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT