Anh làm người tốt lâu ngày, gần như quên mất mình còn có danh hiệu Diêm Vương sống.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Lê Dạng nhìn thấy Phùng Mai và Lê Kiến Hải vội vàng đi ra khỏi ngõ, đón một chiếc taxi, đi về phía đồn công an.
Lê Dạng nhịn không được nuốt nước miếng, trong lòng thổn thức.
Cô vốn nghĩ rằng, đợi đến khi hết thời hạn mà Thành Uy đưa ra, nếu Phùng Mai không thể kiếm đủ tiền thì Lê Diệu Tổ nhất định sẽ phải vào đồn cảnh sát. Đến lúc đó, Phùng Mai không thể làm khó dễ cô. Tuy quá trình diễn ra hơi chậm nhưng cũng coi như đạt được mục đích.
Chuyện cô không ngờ tới chính là, một người kín đáo như Quý Hoài Chi thực sự sẽ đi nước cờ như vậy. Chẳng trách cô còn đang thắc mắc, với tính cách của Phùng Mai, nếu biết Lê Tuyết không khuyên nhủ được cô thì bà ta nhất định sẽ đến trước cửa làm loạn.
Đây coi như là ăn miếng trả miếng, Lê Diệu Tổ phải trả giá cho hành động của mình.
Nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô, Quý Hoài Chi nói: "Em không cần lo lắng, mấy người nữa là có thể thả người ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play