Dương Xuân Hoa có chút hoài nghi nhưng người nói lời này là Lê Kiến Nhân, bà ta đành gạt bỏ nghi ngờ trong lòng, bất mãn nói: “Chú ba quen biết nhiều người như vậy, làm sao biết được tin tức này có phải là thật hay không?”
Lê Kiến Nhân nói tiếp: “Chị dâu, chị xem bảo vật nhặt được như cỏ rác, còn ở đây tìm phiền toái!”
Phùng Mai và Lê Kiến Hải liếc nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự nghi ngờ và hy vọng trong mắt đối phương.
Dương Xuân Hoa đưa ra quyết định cuối cùng: "Được rồi, cứ làm như vậy đi." Bà ta nhìn về phía Lê Kiến Nhân: "Ngày mai em đến chỗ làm của Lê Tuyết, bảo con bé tan làm thì về nhà một chuyến, chị có chuyện muốn nói với con bé.”
Chỗ Lê Kiến Nhân đang làm việc và nhà máy của Lê Tuyết chỉ cách nhau mười mấy phút, bảo Lê Kiến Nhân đi gọi cô ta cũng là chuyện bình thường.
Lê Kiến Nhân thấy mọi chuyện dễ dàng được giải quyết như vậy, sảng khoái đáp: "Được, em biết rồi.”
Hai vợ chồng Lê Kiến Hải muốn tìm ai gây rắc rối cũng được, tốt nhất đừng tìm ông ta, dù sao ông ta cũng sẽ không chi ra một đồng nào. Ai bảo ngay cả một người vợ, Lê Kiến Hải cũng không quản được, tiền trong nhà đều bị mang hết về nhà mẹ vợ, đáng đời!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play