Nhìn bộ dáng xấu hổ và giận dữ của Lê Dạng, Diêu Vân Hương lại càng vui vẻ: "Ơ, cái này có gì mà ngượng ngùng." Cô bé đánh giá Lê Dạng từ đầu đến chân một phen, ánh mắt dừng lại ở cái cổ lộ ra của cô, thở dài nói: "Tôi vốn tưởng rằng Quý Hoài Chi lợi hại đến mức nào, xem ra...... Ai!
Theo phong tục dân gian, phụ nữ trong hẻm nhỏ thường sẽ tụ tập lại một chỗ nói về con mình, mẹ chồng, cùng những người đàn ông vô dụng kia, Diêu Vân Hương đi học qua bên cạnh bọn họ, tất nhiên cũng nghe được một ít.
Gặp gỡ Diêu Vân Hương hai lần này, coi như Lê Dạng đã hiểu được một chút tính tình của cô bé, cô càng để ý đến cô bé, cô bé lại càng cảm thấy thú vị.
Vì thế Lê Dạng liếc cô bé một cái, thuận theo lời cô bé đáp: "Đúng vậy, khiến cô thất vọng rồi.”
Cô đưa bát cho bà cụ: "Phiền bà múc cho cháu một chén sữa đậu nành và hai miếng đậu hũ.”
Diêu Vân Hương thấy Lê Dạng không muốn nhiều lời, cũng có chút mất mặt, nhận lấy sữa đậu nành rồi trả tiền, hừ nhẹ một tiếng đi về nhà.
Lê Dạng nhìn bóng dáng tức giận của cô gái nhỏ, thở dài một tiếng, thật sự là đứa con được nuông chiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play